Ông nội mình là người sáng tác bài hát Mười chín tháng Tám. Có thể bạn không rõ về lịch sử, không hiểu tường tận ý nghĩa của ngày 19/8/1945. Mình cũng thế. Mình không am tường lịch sử. Mình không được biết nhiều về Nhà ngoại giao nhân dân Đỗ Xuân Oanh (thực ra, ông mình làm ngoại giao chứ không phải là nhạc sĩ chuyên nghiệp). Mình chỉ biết nhân vật ấy là ông nội mình, một người ông thân thương như cách bao người cháu nghĩ về ông của họ. Mình may mắn được sinh ra là cháu nội ông Xuân Oanh, và là đứa cháu duy nhất được ở với ông từ lúc sinh ra cho đến khi 9 tuổi. Ông nội thích xem phim kiếm hiệp, mình cùng ngồi xem với ông và được ông dạy nhiều triết lý từ những bộ chưởng mà hai ông cháu luyện với nhau. Mình được học về tốt - xấu - về kết cục - về sự xoay chuyển của vạn vật, thông qua những bộ phim này. Ông mua truyện tranh cho mình đọc. Ông mua đài cassette cho mình nghe radio để học tiếng Pháp. Ông dạy mình về ngôn ngữ, về lý luận. Khi dạy, ông rất kiệm lời, có thể không nói gì. Như...
Mình nghiên cứu điều chế mỹ phẩm, đào tạo sản xuất mỹ phẩm. Phong cách của mình là tối giản - tôn trọng làn da - và bảo vệ môi trường. Còn bạn?